Những bài thơ về quê hương đất nước tái hiện hình ảnh tuyệt đẹp của tổ quốc, những hoạt động thú vị tại các làng quê, giúp các bé nuôi dưỡng tình yêu gia đình và đất nước. Dưới đây là tuyển tập những bài thơ hay nhất về quê hương, đất nước do BluXanh sưu tầm và chọn lọc.
TOP 5 những bài thơ về quên hương đất nước nổi tiếng nhất
Tình Quê
Thơ: Hà Thu
Tôi về tìm lại tuổi thơ
Tìm trong câu hát ầu ơ ví dầu
Tìm về đồng ruộng nương dâu
Dòng sông bến nước cây cầu gốc đa
Tôi về tìm lại hôm qua
Hồn nhiên thơ mộng nô đùa rong chơi
Tuổi thơ ngày ấy đâu rồi
Bao nhiêu ký ức dần trôi ùa về
Chẳng nơi nào đẹp bằng quê
Nhà tranh vách lá tạm che nghèo nàn
Nhưng mà tình nghĩa chứa chan
Chở che đùm bọc cơ hàn sớt chia
Phồn hoa đô thị ngoài kia
Ồn ào náo nhiệt xa lìa tình thân
Bôn ba xuôi ngược bụi trần
Nửa đời nặng gánh vai oằn áo cơm
Về quê lòng thấy vui hơn
Tình thân bè bạn thuở còn đôi mươi
Tôi về tìm lại nụ cười
Bấy lâu lạc lõng chợ đời bon chen
Tôi về tìm bóng thân quen
Bạn trường một thuở sách đèn ngày thơ
Bạn bè một thuở dại khờ
Về ôn kỷ niệm trong mơ ngày nào
Nhớ quê lòng dạ xuyến xao
Về nghe câu hát ngọt ngào đưa nôi
Quê hương khế ngọt ven đồi
Quê hương in dáng mẹ tôi đợi chờ.
Mảnh Hồn Làng
Thơ: Thanh Hoa
Mảnh hồn làng trong bà…
Là mái đình, giếng nước, gốc đa
Là mặn mòi mùi vị gió Lào
Là cô Tấm, là nàng tiên trong cổ tích…
Mảnh hồn làng trong cha…
Là con trâu già, cái cày, cái cuốc
Là mẹ
Là con
Là đất đai khô cằn miền Trung nắng táp.
Mảnh hồn làng trong mẹ…
Là khúc hát ru con à ơi giữa đêm khuya bát ngát
Là tần tảo mỏi mòn cho hạt lúa dẻo thơm
Là cần mẫn chắt chiu hương đất.
Mảnh hồn làng trong con…
Là bà
Là cha, là mẹ
Là ngọt bùi củ sắn, mớ khoai
Là mùi mồ hôi ngai ngái trên vai cha
Là hương sữa lúa đọng trên tà áo mẹ
Là làn da ngăm đen vì nắng gió miền Trung
Là tiếng đặc trưng “mô, tê, răng, rứa”
Và con luôn thầm hứa
Mãi giữ mảnh hồn làng huyền bí trong tim!
Yêu Lắm Quê Hương Tôi
Thơ: Triệu Phú Tình
Anh yêu lắm yêu quê mình nhiều lắm
Những cánh đồng trải thảm rộng mênh mông
Tím lục bình bềnh bồng nổi trên sông
Khói bếp thơm vương nồng mùi rơm rạ
Từng chiếc chòi được lợp bằng mái lá
Đêm ra ngồi thả vó bắt cá tôm
Ngó xa xa vài người eo buộc hom
Soi ếch nhái nơi đường mòn bờ ruộng
Lòng chợt nhớ mùi mắm thơm cà cuống
Chấm dưa cà hoặc rau muống cực ngon
Mấy đứa trẻ nhà bên cười tươi giòn
Nhắc thuở bé mình lon ton cũng thế
Tối rủ nhau ra đầu làng ngồi kể
Chuyện ở trường chuyện chú rể cô dâu
Rồi thỉnh thoảng có đứa chêm một câu
Giọng pha trò cười rụng râu rụng rốn
Có những hôm chơi cái trò tìm trốn
Đứa lỡ quên ngủ luôn ở đống rơm
Đứa thì đói chạy về nhà ăn cơm
Mai mới đến lại đơm điều nói dối
Phải nói rằng mình quả thật có lỗi
Với làng quê với nguồn cội ông cha
Bởi đã lâu chẳng thăm lại quê nhà
Xin thứ tha thật lòng mong tha thứ.
Quê Hương
Thơ: Phú Sĩ
Quê tôi đó có tình yêu tha thiết
Mỗi đứa con nơi biền biệt chưa về
Vẫn ngóng lòng nơi ấy mái tranh quê
Có dáng mẹ còn não nề thương nhớ
Quê tôi đó có câu hò mãi nợ
Một lời thề ngày rời bến yêu thương
Dù đi xa cách trở mấy dặm trường
Con tim nhỏ vấn vương hình bóng cũ
Quê tôi đó những mảnh đời vần vũ
Khói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhau
Giọt mồ hôi mằn mặn vẫn khát khao
Niềm hạnh phúc đang dâng trào nơi ấy
Quê tôi đó ngàn đời nay vẫn vậy
Vòng tay người che chở bước thơ ngây
Giờ quay về mái tóc nhuốm màu phai
Vẫn còn thấy đắm say ngàn nỗi nhớ
Quê tôi đó nghĩa ân tình thắm nở
Bạn đời ơi dẫu năm tháng đợi chờ
Một ngày về tươi mãi khúc tình thơ
Lời quê mẹ tiếng tơ lòng ấm mãi.
Tiếng Chuông Quê Hương
Thơ: Cao Tuế
Chiều nay vẫn tiếng chuông chùa
Boong… boong… ngân vọng vang đưa một vùng
Tình quê tha thiết mặn nồng
Xôn xao người ở, thấm lòng người đi
Đường làng, giếng nước, bờ tre
Tiếng chuông vang vọng hồn quê ngời ngời
Tháng năm lận đận chân trời
Tiếng chuông theo suốt cuộc đời biệt ly
Nay lần chuông vọng trở về
Boong… boong… thổn thức tình quê ứ trào.
TOP 5 bài thơ 4 chữ về quê hương đất nước hay nhất
Quê tôi
Sáng tác: Sưu tầm
“Ai về cù lao
Biển xanh tươi thắm
Cỏ cây xanh mượt
Dịu dàng thân quen
Đẹp lắm quê ta
Em ơi hãy đến
Góc phố nhỏ nhoi
Hoàng hôn đẹp lắm.
In sâu ký ức
Không thể nào mất
Là tình quê hương
Mãi nhớ xa xăm
Năm nao còn giặc
Ong đến từng bầy
Phải chăng như tiếng
Quân thù hét la.
Rồi sau mỗi trận
Sang bằng chiến địa
Tiêu diệt cả đàn
Un trong máu lửa
Vùng quê anh dũng
Xưa nay vẫn thế.”
Vẽ quê hương
Sáng tác: Định Hải
“Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát
Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ…
Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Ngói mới đỏ tươi
Trường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A, nắng lên rồi
Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh…
Chị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!”
Bảo Lộc quê tôi
Sáng tác: Sưu tầm
“Bảo Lộc quê tôi
Nó đẹp nhất tỉnh
Có thác nước Đambri
Có hồ Bảo Lộc
Bảo Lộc niềm vui
Bảo Lộc con người
Cái gì cũng đẹp
Tôi yêu Bảo Lộc.”
Hạt gạo làng ta
Sáng tác:Trần Đăng Khoa
“Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay…
Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy…”
Quê hương của tôi
Sáng tác: Sưu tầm
“Quê hương của tôi
Một màu xanh xanh
Của rặng tre già
Đung đưa trước gió.
Quê hương của tôi
Những ngày trưa hè
Người người tấp nập
Gặt từng bông lúa.
Quê hương của tôi
Có dòng sông Tích
Nước chảy bốn bề
Cá bơi tung tăng.
Quê hương của tôi
Đẹp đến vô ngần
Tôi mến, tôi yêu
Quê hương Cần Kiệm.”
Những bài thơ hay về đất nước 8 chữ
Quê hương tôi
Sáng tác: Tế Hanh
“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không gành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương…”
Chợ quê
Sáng tác: Phạm Hùng
“Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng Mẹ
Cụm dong riềng xơ xác lá chiều qua!
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành
Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng
Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe
Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà
Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ
Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.
Lon thúng nếp Mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân
Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới… ùa về
Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.”
Tổ quốc nhìn từ biển
Sáng tác: Sưu tầm
“Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không…”
Nơi tôi sinh ra
Sáng tác: Sưu tầm
“Nơi tôi sinh Tây Ninh làng quê nhỏ
Không ồn ào náo nhiệt quá ai ơi
Những con đường mòn lối bước chân đi
Người qua lại ngược xuôi lặng lẽ.
Nơi tôi sinh Tây Ninh làng quê nhỏ
Từng con người đều thấy rất thân quen
Phiên chợ thành ồn ã buổi chiều hoen
Đêm đèn sáng thả hồn theo làn gió.
Nơi tôi sinh con phố ngắn và hẹp
Thường rộn rã những buổi sáng, chiều hôm
Hàng quán mọc lổn nhổn lấn ra đường
Người lao động quen ngửi mùi khói bụi.
Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
Chỉ dài chừng hai chục bước chân
Ngõ thì thấp nhà lại phải cao lên.
Để tránh bị lụt mỗi mùa mưa bão tới.
Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
7,8 gia đình hoà thuận sống bên nhau
Người lao động nghèo chủ yếu là chân tay .
Sống giản dị giàu tình thương đồng loại .
Nhà tôi ở nơi bình dị đó đấy…”
Những câu thơ hay về đất nước thơ lục bát
Quê hương tôi
Sáng tác: Tế Hanh
“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không gành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương…”
Chợ quê
Sáng tác: Phạm Hùng
“Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng Mẹ
Cụm dong riềng xơ xác lá chiều qua!
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành
Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng
Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe
Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà
Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ
Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.
Lon thúng nếp Mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân
Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới… ùa về
Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.”
Tổ quốc nhìn từ biển
Sáng tác: Sưu tầm
“Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không…”
Nơi tôi sinh ra
Sáng tác: Sưu tầm
“Nơi tôi sinh Tây Ninh làng quê nhỏ
Không ồn ào náo nhiệt quá ai ơi
Những con đường mòn lối bước chân đi
Người qua lại ngược xuôi lặng lẽ.
Nơi tôi sinh Tây Ninh làng quê nhỏ
Từng con người đều thấy rất thân quen
Phiên chợ thành ồn ã buổi chiều hoen
Đêm đèn sáng thả hồn theo làn gió.
Nơi tôi sinh con phố ngắn và hẹp
Thường rộn rã những buổi sáng, chiều hôm
Hàng quán mọc lổn nhổn lấn ra đường
Người lao động quen ngửi mùi khói bụi.
Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
Chỉ dài chừng hai chục bước chân
Ngõ thì thấp nhà lại phải cao lên.
Để tránh bị lụt mỗi mùa mưa bão tới.
Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
7,8 gia đình hoà thuận sống bên nhau
Người lao động nghèo chủ yếu là chân tay .
Sống giản dị giàu tình thương đồng loại .
Nhà tôi ở nơi bình dị đó đấy…”
Những câu thơ hay về đất nước cho trẻ con dễ hiểu
Em Ước Mơ Làm Bộ Đội Hải Quân
Tác giả: Nguyễn Thị Loạt
Đây Trường Sa
Đây Hoàng Sa
Mảnh đất thiêng
Hùng vĩ
Nơi máu thịt
Của bao người
Đã ngã xuống
Và hy sinh
Quên thân mình
Để bảo vệ
Quê hương
Giữ bình yên
Em Mong Ước Cho Tổ Quốc
Tác giả: Chưa Rõ
Lớn lên
Khoác trên mình
Bộ áo lính
Chú hải quân
Ngày đêm
Canh gác
Vùng đất thiêng
Giữ bình yên
Và bảo vệ
Chủ quyền
Đất nước
Của Việt Nam.
Ca Ngợi Về Biển Việt Nam
Tác giả: Nguyễn Thị Loạt
Ve vẻ vè ve
Bạn nghe tôi kể
Về biển quê tôi
Đẹp vào bậc nhất
Sầm Sơn đó mà
Xa hơn tí nữa
Đố bạn biển gì?
Bạn hãy đoán đi
Cửa Lò bạn nhỉ
Mời bạn đi đến
Thăm các Vịnh nào
Nha Trang, Hạ Long
Cũng đẹp vô cùng
Mặt nước trong xanh
Sóng vỗ rì rào
Ngày đêm ở đó
Người dân bắt cá
Tôm, cua, cá, mực
Cùng nhiều hải sản
Cho chúng ta ăn
Khỏe mạnh lớn nhanh
Thông minh, học giỏi.
Quê Em Vùng Biển
Tác giả: Chưa Rõ
“Quê em ở vùng biển.
Phong cảnh đẹp vô cùng.
Nước biển xanh mênh mông.
Sóng xô tràn bãi cát.
Sớm ngày vang tiếng hát.
Từng đoàn thuyền ra khơi.
Chiều ngả bóng mặt trời.
Thuyền về đầy ắp cá.
Quê em giàu đẹp quá!
Em tha thiết yêu quê.”
Quê Hương
Tác giả: Chưa Rõ
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông…”
Vẽ Quê Hương
Sáng tác: Định Hải
“Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát
Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ…
Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Ngói mới đỏ tươi
Trường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A, nắng lên rồi
Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh…
Chị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!”
Quê Tôi
Sáng tác: Sưu tầm
“Ai về cù lao
Biển xanh tươi thắm
Cỏ cây xanh mượt
Dịu dàng thân quen
Đẹp lắm quê ta
Em ơi hãy đến
Góc phố nhỏ nhoi
Hoàng hôn đẹp lắm.
In sâu ký ức
Không thể nào mất
Là tình quê hương
Mãi nhớ xa xăm
Năm nao còn giặc
Ong đến từng bầy
Phải chăng như tiếng
Quân thù hét la.
Rồi sau mỗi trận
Sang bằng chiến địa
Tiêu diệt cả đàn
Un trong máu lửa
Vùng quê anh dũng
Xưa nay vẫn thế.”
Những câu thơ hay về đất nước, về biển đảo Việt Nam
Lời Biển Gọi…
Thơ Vũ Hùng Việt
Ai nghe chăng tiếng kêu than của biển.
Mang uất hờn sóng gió giữa trùng khơi.
Như khẽ gọi đàn con mau thức tỉnh.
Đừng say nồng bởi những giấc chiêm bao..
AI nghe chăng tiếng thét gào của biển.
Nỗi niềm riêng thổn thức của quê hương.
Ngàn đảo nhỏ bao niềm thương nỗi nhớ.
Mong đàn con trong từng phút từng giờ.
Lời biển gọi chính là lời mẹ gọi.
Đàn con ơi,hãy đem hết tình thương
Chắc tay súng giữ bình yên biển đảo.
Là máu xương là núm ruột quê hương.
Ai có nghe chăng lời ru của biển.
Mặn nồng hương muối,bóng mát dừa xanh.
Hãy cùng nhau giữ biển đảo an lành.
Thuyền lũ lượt cập bờ khoang đầy cá.
Ai nghe chăng với tiếng lòng biển gọi.
Quân xâm lăng đang dày xéo biển khơi.
Máu dân mình đã đổ hỡi người ơi.
Đoàn kết lại đồng lòng cùng giữ biển.
Tình Yêu Biển Đảo
Tác giả: Gió Phương Nam
Em đứng nơi đây trên hòn đảo ngọc
Phú Quốc ơi đã đẹp lại giàu
mặc cho gió chiều sóng vỗ lao xao
từng đôi chim nhạn lượn bay ôm sóng bạc
Em có nghe chăng nơi dòng suối hát
ai tạc mà nên tên gọi Suối Tranh
để ta đắm mình như hòn đá nhỏ
nghe mãi lời ru của biển quê mình
Anh đưa em lên đồi hoa mộng
hái sim rừng trên đất đảo chiều qua
tim tím đồi hoang bài thơ xưa đó
uống lưng bát nước đi tìm người xa
Anh trao em vòng tay đính ngọc
như chạm vào quà của đại dương
để mai sau dù xa vẫn nhớ
lính biên phòng canh giữ quê hương
Anh hãy là biển nhé
em xin làm đảo thôi
vì tình yêu ngàn năm muôn thuở
biển vẫn mênh mông ôm đảo vào lòng.
Biển Đảo Và Em
Tác giả: Nguyễn Cao Quốc Hùng
Chiều xuân ngắm áng mây trôi
Yêu người thuở ấy bồi hồi nhớ nhung
Én bay tìm bạn trên rừng
Rủ bầy dang cánh lâng lâng giữa trời
Bâng khuâng len lỏi hồn tôi
Đại dương nước biếc chưa mờ còn đây
Đảo xưa kỷ niệm vơi đầy
Long lanh sóng bạc ngất ngây đầu thuyền
Tiễn đưa ngày tháng khó quên
Ngậm ngùi dĩ vãng một miền đã qua
Trăng lên rải ánh bao la
Dừa nghiêng xõa tóc gợi ma trên đồi
Biển còn mong ngóng một người
Mắt nhìn tinh tú xa xôi ngân hà
Đẹp sao dáng dấp ngọc ngà
Bước chân trên cát thướt tha bãi dài
Sóng xô quyện cảnh mây bay
Núi rừng sương phủ say say cuộc tình
Du dương ngày tháng đôi mình
Trăng soi biển vắng lung linh sao trời
Nhớ sao ngàn dặm trùng khơi
Lênh đênh một hướng tứ thời mênh mông
Đêm xuân mơ tới má hồng
Biển xanh đảo lặng bềnh bồng nước non
Mơ Về Biển Đảo
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Từ đất liền em mơ về nơi anh
Là mơ về ngoài khơi xa xôi lắm
Nơi biển biếc mênh mông ngàn con sóng
Anh canh trời canh biển đảo quê hương.
Khi biển trời thăm thẳm một màu xanh
Hay bão tố phong ba về dữ dội
Anh vẫn bám biển trời cùng đồng đội
Chẳng kẻ thù nào ngăn nổi anh đâu.
Anh giữ trời cao, biển rộng, biển sâu
Bằng nhiệt huyết lòng người yêu tổ quốc
Với trái tim hòa bình trong lòng ngực
Yêu tự do chẳng sợ kẻ thù nào.
Nếu hung hăng chúng liều lĩnh tiến vào
Ta sẽ đánh như Bạch Đằng xưa ấy
Ta sẽ đánh cho chìm sâu xuống đáy
Dưới màu cờ tổ quốc đỏ tung bay.
Em mơ thấy anh nở nụ cười tươi
Rồi gửi về em qua từng con sóng
Em nhận được là tình yêu cháy bỏng
Của lính xa nhà giữ biển đảo quê hương.
Em ước gì được ra đấy cùng anh
Canh biển đảo như những người lính trẻ
Ôi tổ quốc còn gì vui hơn thế
Ta gọi tên người trong cả những cơn mơ.
Biển Gọi
Tác giả: Thiện Hoàng Văn
Chưa bao giờ biển ồn ào đến thế
Tiếng sóng về từ bãi đá trường sa
Bão từ đâu ủ giấc mơ tai họa
Làm hoang mang đến cả địa cầu
Hạt muối mặn, con cá câu đắng chát
Là mồ hôi, là xương máu thịt da
Từ hạt cát, dải san hô bãi đá
Còn hằn nguyên dấu tích ông, cha
Biển đảo gọi những đứa con Bách Việt
Từ khắp muôn phương chung hướng tìm về
Rèn trí lực, đúc lời thề son sắt
Hóa lũy thành đồng giữ biển quê hương.
Trường Sa Ước Hẹn
Tác giả: Bùi Nhất Nam
Ta gặp nhau giữa trời xuân gió lộng.
Mình hẹn hò, hoa cỏ rộn ràng vui.
Mây phất phơ, hoa nắng nở xinh tươi.
Gió mang đến, hương tình yêu ngào ngạt.
Ta yêu nhau giữa biển trời dào dạt.
Biển ru tình, ngây ngất ngỏ lời thương.
Đôi hải âu, e ấp dệt uyên ương.
Cơn sóng biển, say men tình bến mộng.
Ta hẹn nhau giữa trời yên gió lặng.
Hạm đội Tàu, sạch bóng đảo Trường Sa.
Trả bình yên, cho biển đảo quê nhà.
Lòng phơi phới, tình ta nồng duyên thắm.
Tình Anh Lính Đảo
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Có những lúc phong ba gió bão
Giữa trùng khơi biển đảo sóng ngầm
Vẫn ghì vững chắc hồn tâm
Lướt qua tất cả thăng trầm nguy nan
Người chiến sĩ vô vàn dũng cảm
Chí kiên cường chẳng dám thở than
Vì dân sống chết đâu màn
Câu thề oanh yến hợp tan phải đành
Gác lại giấc mơ xanh chồng vợ
Anh lên đường trả nợ nước non
Quê cha đất mẹ có còn
Duyên mình sẽ đặng sắt son ngàn đời
Chính lẽ đó nào vơi suy nghĩ
Giữ yên bờ định lý an gia
Mai kia trở lại một nhà
Kết tình chung thủy hai ta kiếp này.
13/2/2018
Dưới đây, BluXanh đã gửi đến quý độc giả yêu thơ những bài thơ về đất nước đầy ý nghĩa và sâu sắc. Hy vọng rằng sau khi đọc, bạn sẽ tìm thấy thêm nhiều cảm xúc đặc biệt. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết! Hẹn gặp lại trong những bài viết tiếp theo!